Dương Minh hắn bây giờ vẫn đứng im không di chuyển, hắn chăm chú nhìn vào con Hoàng Thiết Nhĩ kia.
Con kiến bắt đầu bò từ chân hắn lên trên đến thắt lưng giữa rốn của hắn thì nằm xuống ngủ luôn.
Một mặt mộng bức, hắn chả hiểu mô tê gì đang diễn ra. Nhưng hắn nhận ra một điều rằng trong cơ thể mình có thứ gì đó có thể hấp dẫn được Hoàng Thiết Nghĩ cũng như tên Dương Vũ kia.
Nghĩ không ra thì không nên nghĩ, Dương Minh cùng với Dương Vũ bắt đầu vác củi về à còn có tên Hoàng Thiết Nghĩ nằm trên thắt lưng của hắn nữa chứ.
Vác đống củi lớn như vậy hắn cũng không thể vác một lần là hết, Dương Minh hắn phải vác về đến tự một ít rồi trở lại vác thêm. Cứ như vậy đến khi hết đống củi cũng là xế chiều nhanh hơn mọi khi một ít.
Về gần đến phòng mình thì Dương Minh thấy một thân ảnh đứng ở cửa phòng hắn. Đi lại gần thì nhận ra đó là Trường Sang.
-Sư đệ, hôm nay sao lại đến phòng của ta thế.
Dương Minh có chút hơi ngạc nhiên, tuy Trường Sang không khi dễ hắn nhưng rất ít khi tới gặp riêng hắn a. Chỉ khi nào sư phụ muốn liên lạc Dương Minh hắn thì mới gọi Trường Sang đến thôi.
-Sư huynh à, huynh chọc giận gì lão sư thế, cả ngày hôm nay lão sai đệ tìm kiếm huynh suốt.
Bộ dạng của Trường Sang lo lắng nói.
"Cái lão già này, với tu vi của lão muốn bắt mình như bắt chuột tại sao lại hành thằng nhỏ này cơ chứ. "
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-ma-tang/182908/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.