Mấy ngày nay, hình như bên chỗ dì út có chuyện gì đó mới.
Sau khi ăn cơm chiều, mẹ Thang Yểu bỗng kéo Thang Yểu xuống lầu, nói muốn đi mua đồ.
Lúc họ chuẩn bị ra ngoài, dì út đang đắp mặt nạ, tinh chất chưa kịp thoa đều đã nhỏ tí tách xuống cằm.
Dì út đỡ tay ở dưới mặt, buồn bực thò đầu ra từ trong nhà vệ sinh: “Chị này, sắp tối rồi, chị còn đưa Tiểu Thang Yểu đi đâu vậy? Trời tối mà đi dạo à?”
Thật ra Thang Yểu cũng không biết phải xuống lầu làm gì, một bên má còn đang ngậm một nửa quả dâu tây, tay cầm cuống dâu, ngây người bị kéo đi đến cạnh cửa, cùng đưa mắt nhìn mẹ như dì út mà mơ mơ màng màng, không biết phải làm sao.
Đèn ở huyền quan không mở, mẹ Thang Yểu đứng cạnh tủ giày tối tăm, nghiêng người cúi đầu cầm giày lên, không thể nhìn thấy rõ mặt bà, nhưng trong giọng nói có thể nghe ra chút bối rối đáng ngờ: “Chị, chị định đi mua mấy cái màn thầu để sáng mai ăn sáng.”
Mẹ của Thang Yểu luôn sắp xếp mọi chuyện trong nhà một cách gọn gàng ngăn nắp, nguyên liệu nấu ăn đầy ắp trong tủ lạnh. Người trong nhà lại không kén ăn, ăn sáng món nào cũng được, cháo, canh trứng, bánh trứng.
Không có nguyên liệu nấu ăn nào là món thiết yếu, không có cái này thì có cái kia, không nhất thiết phải đi mua mấy cái màn thầu khi trời tối thế này.
Nhưng không có ai nghi ngờ.
Thang Yểu nghĩ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-lay-mua-xuan/3444068/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.