Là người tặng quà, Thang Yểu cảm thấy vô cùng hồi hộp.
Dù sao cô cũng đã bỏ tiền ra mua bộ đồ đó, nếu Văn Bách Linh không thích, cô sẽ cảm thấy mình lãng phí tiền bạc.
Thấy Văn Bách Linh cầm hộp quà trên tay, Thang Yểu có vẻ bối rối, cô nhẹ giọng, lo lắng hỏi anh: "Văn Bách Linh, anh không thích... quần áo mặc ở nhà à?"
"Rất thích."
Văn Bách Linh đóng hộp quà lại, nghiêng người đặt lên ghế sau, khởi động xe rồi trêu chọc Thang Yểu: "Anh chỉ nghĩ, sau khi mặc thử thì nên phản hồi với em thế nào?"
Thật ra, anh tặng cô cây bút, nhìn thấy cô dùng nó.
Còn có lúc thấy cô dùng kẹp tóc và những món đồ trang trí nho nhỏ mà bạn cùng phòng tặng cô nhân dịp sinh nhật.
Nhưng đồ ngủ thì...
Không được, Văn Bách Linh đâu thể cứ mặc bộ quần áo này như lúc cô nhận đồ ngủ dì nhỏ tặng, sau đó chạy đến chỗ người tặng xoay một vòng biểu diễn...
Mặt Thang Yểu đỏ bừng bừng.
Cô cuống cuồng, vội vàng nói linh tinh: "Em mô tả chiều cao của anh cho nhân viên bán hàng, chắc là đúng kích cỡ rồi. Nếu anh không thích màu này, trong cửa hàng còn có màu xám, em đưa hóa đơn cho anh đi đổi, không cần phải phản hồi cho em đâu."
Văn Bách Linh ngây người ra một lát, bật cười lớn: "Em định tranh tài cùng diễn viên tướng thanh xem ai nói nhiều hơn à?"
(* Tướng thanh là một thể loại kịch nói truyền thống của Trung Quốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-lay-mua-xuan/3438459/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.