Hành lang bên này tương đối trống trải, ngoài một phòng tắm và vài phòng ngủ cho khách nghỉ lại thì không còn phòng nào khác. Một nhóm người đang uống rượu vui vẻ, cũng vừa mới bắt đầu một bàn mạt chược, chơi khí thế. Hướng này không có người qua lại.
Văn Bách Linh nhìn cô gái trước mặt mình, tự thấy mình đang làm một chuyện thừa thãi.
Cô gái này để lại cho anh ấn tượng sâu sắc.
Đặc biệt là vào tháng ba, gặp cô thường xuyên.
Có có đôi mắt trong trẻo, có lẽ còn là sinh viên. Cô không giống những người mà anh quen biết, không biết tốt khoe xấu che, đối xử với người khác tử tế nhưng không khéo léo, lại nhiệt tình như các cô chú trong con ngõ cũ.
Thường gặp cô trong thang máy.
Anh đã nghe cô nói chuyện điện thoại với ai đó, nói rằng cô rất đói, còn cường điệu dùng từ "cực kỳ" đến hai lần, Sau khi nói "cực kỳ, cực kỳ đói", cô còn nói, "Bụng tớ réo ầm lên rồi, cho cậu nghe này."
Văn Bách Linh đã từng gặp qua loại phụ nữ có chủ đích, trau chuốt nhiều lần để nói bằng giọng quyến rũ, mấy câu tán tỉnh đàn ông như "Nghe nhịp tim của em đi".
Nhưng lại chưa từng gặp ai cố tình cho người khác nghe tiếng dạ dày réo vì đói.
Cũng có thể coi là một khung cảnh khác biệt trong đời anh.
Có lẽ hôm đó, Văn Bách Linh đã khẽ cong môi, nghĩ rằng cô cũng thú vị.
Anh đã nhìn thấy cô đắp mặt nạ đất sét, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-lay-mua-xuan/3414805/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.