Không lâu sau, a mã cùng ngạch nương người nào đó đến, nhìn thấy cáivẻ mặt kia cũng không có một chút cảm động, hai người thỉnh an Khang Hy, đứng đợi ở bên cạnh.
“Đã chuẩn bị bản tử xong chưa?” Khang Hy hỏi.
“Chuẩn bị xong rồi, vạn tuế gia.” Tiểu thái giám nhỏ giọng đáp, Bảo khanh khách bị đánh, chuyện nhiều năm cũng không gặp qua.
“Hoàng gia gia, con biết sai rồi, không cần đánh có được hay không?” Khuynh Thành nhìn về phía Khang Hy, cố ý mếu máo.
Không phản ứng.
“A mã, ngạch nương, thay nhân gia cầu tình có được hay không, hoànggia gia muốn đánh nhân gia ~~~” chuyển hướng sang cha mẹ mình, cha chỉkhẽ nhíu mày, ngạch nương trợn to ánh mắt, có điều nét mặt cũng khôngphải đồng tình, mà là tò mò cùng chờ mong.
“Nha đầu vô liêm sỉ, để xem là ai dám cầu tình cho người? Người đâu,giải nha đầu vô liêm sỉ lên trên ghế.” Khang Hy nói, tức thì hai tiểuthái giám đi tới bên người Khuynh Thành, lại không dám động thủ, đâychính là tâm can bảo bối của hoàng thượng, vạn nhất sau này nàng tính sổ thì làm sao bây giờ.
“Hoàng gia gia, có phải nên trốn hay không?” Khuynh Thành mếu miệng hỏi.
“Dám?” Khang Hy trừng.
Khuynh Thành không khóc nữa, tự mình nằm xuống ghế, ngửa mặt nhìnKhang Hy: “Ngài đánh đi, ngài cao hứng thì đánh đi!” Sau đó ôm ghế lạibắt đầu khóc, cũng không phải lớn tiếng khóc, mà là cái kiểu âm lượngnho nhỏ như có như không, mới nghe giống như quỷ chết oan khóc vậy.
Khang Hy nhăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-lao-phai-ga-theo-lao/2330941/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.