Sáng hôm sau, Bảo nhi lại bị Tiểu Dung lay tỉnh, “Đại thiếu nãi nãi, dậy đi.” 
“Không dậy.” Bảo nhi lại vùi mặt vào trong chăn. 
“Đại thiếu nãi nãi, hôm nay Trương đại nhân bọn họ phải ra về, chonên Đại thiếu nãi nãi, ngài cũng mau dậy đi” Tiểu Dung vừa nói xong, Bảo nhi ngồi dậy: “Về? Bây giờ về rồi? Nhanh như vậy sao?” Sau đó nhanhchóng rửa mặt, tóc tùy tiện buộc ở sau ót rồi chạy tới Tùng Duyên Viện.Tất cả mọi người đều ở đó, đang lưu luyến chia tay. 
“Trương gia gia, các vị phải đi sao?” Bảo nhi thật vất vả mới có hơi nói. 
“Đúng vậy, nha đầu, không nỡ xa Trương gia gia sao?” Trương Bá Hành cười hỏi. 
“Đương nhiên rồi! Trương gia gia đi, nhà của chúng ta cũng không còn sáng.” Bảo nhi vừa cười vừa nói. 
“Đúng là nói ngọt. Nha đầu, sau này đến kinh thành nhất định phải tới thăm Trương gia gia nha.” Trương Bá Hành nói. 
“Ha ha, Trương gia gia ngài yên tâm, ngài không nói con cũng sẽ đi,Bắc Kinh thật đắt đỏ, ở nhà Trương gia gia có thể tiết kiệm bao nhiêutiền nha.” Bảo nhi gật đầu nói. 
“Chưa gì đã biết tính toán, Bảo nhi, chỉ mới lập gia đình có hai ngày thôi.” Nhạc Kiến Thần cười nàng. 
“Ta hôm nay mới biết được, tại sao nói là ‘bại gia tử’ mà không phải ‘phá sản nữ’.” Bảo nhi ra vẻ hiểu biết nói. 
“Nhanh mồm nhanh miệng.” Nhạc Kiến Thần vỗ vỗ đầu của nàng, sau đó mới nhớ ra: “Ai nha, quên mất Bảo nhi đã lập gia đình .” 
“Không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-lao-phai-ga-theo-lao/2330891/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.