Năm đó sau lần đầu quen bết với Phượng Triều Văn tại rừng bích đào củaĐại Trần, sang ngày hôm sau khi ta đang ở đông cung chơi đùa cùng TriềuHoàng, liền nhận được thánh chỉ của Hoàng đế bệ hạ.
Đại ý thánhchỉ là, Thái tử Đại Tề từ xa tới đây, xét thấy trong người khó ở, cầnvài quan viên trẻ tuổi tháp tùng, tại hạ bất tài đây là người “được lựachọn”.
Lúc quỳ xuống tạ ân, chỉ cảm thấy gạch sân đông cung rất lạnh, lạnh đến thấm vào tim.
Tiểu Hoàng không chịu tuân theo, nhất định đòi theo ta xuất cung, được dỗdành ổn thỏa, ngoan ngoãn ở lại, ta liền thở hồng hộc chạy đến dịchquán, nhìn thấy thiếu niên dịu dàng ngồi uống trà đối diện với PhượngTriều Văn, ta lập tức kinh ngạc không thốt nên lời.
Hóa ra viên quan trẻ tuổi được lựa chọn chỉ có ta và Yến Bình.
Nếu là ngày thường, chắc chắn ta sẽ reo hò nhảy nhót vui mừng, chỉ tiếcrằng một cái nháy mắt ra hiệu đầy hứng thú của Thái tử Đại Tề quét qua…Phụp! đã dập tắt hoàn toàn bầu nhiệt huyết cháy bỏng trong ta.
Thái tử Đại Tề mỉm cười, phong độ ngất trời: “Nghe nói cung Đại Trần có song kiệt thiếu niên, đều là công thần quyền quý, nhân tài hiếm có trongtriều. Bản vương ngưỡng mộ đã lâu, nay có lòng mời hai vị đến, hai vịkhông chê Phượng mỗ mạo muội chứ?”
Đây đúng là lời lẽ giả dối nhất mà ta từng được nghe.
Ta nghi ngờ hắn đã nhìn thấy ta với Yến Bình níu níu kéo kéo nhau, nên mới muốn gom hai chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-khang-chi-chem/2281226/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.