Toàn thân Lâu Vũ cứng ngắc, sắc mặt trắng bệch, đôi môi mất khống chế mà run run, nhớ đến việc trước đó không lâu Đỗ Tử Khiêm nói Úc Tư Tư không phải Úc Tư Tư, cậu ta còn đứng ra nói đỡ cho Úc Tư Tư, nhớ đến việc bản thân mấy lần đứng sát Úc Tư Tư, người sau còn nói chuyện với cậu ta.
Nếu như Úc Tư Tư đã bị con quái vật này ăn và chiếm cứ thân thể, vậy nó tiếp cận mình chẳng phải cũng muốn ăn mình sao, còn cả Trương Lượng…
Đến dũng khí kéo Trương Lượng cậu ta cũng không có, tay chân cứng ngắc, nhúc nhích một cái cũng không dám, chỉ có thể hoảng sợ nhìn quái vật kia bò ra từ sau đầu của Úc Tư Tư, nửa người ngập ngụa dịch nhầy trông rất buồn nôn, nó lao thẳng về phía công chúa Bạch Tuyết xinh đẹp thánh khiết.
Đường Kỷ Chi lui về sau một bước.
Thấy cậu lui, những người khác theo bản năng cũng làm theo.
Đối mặt quái vật xấu xí nhào tới, công chúa Bạch Tuyết cũng chẳng mảy may thay đổi sắc mặt, cô vẫn dịu dàng như trước, ánh mắt cô nhìn quái vật giống như đang nhìn một đứa nhỏ không nghe lời.
Cô thở dài một tiếng, mỹ nhân thở dài và mỹ nhân rơi nước mắt đều khiến người ta thương tiếc.
“Bị giam trong bình nhiều năm như thế, khó khăn lắm mới được tự do lại lập tức muốn mượn túi da người sống tiếp, thực sự là quá đáng thương.”
Quái vật nửa chui khỏi thân thể Úc Tư Tư bị sức mạnh vô hình khóa chặt trên không cách công chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-dong-vat-than-ky-cua-dai-lao-phat-he/1210226/quyen-2-chuong-12-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.