"Sao anh lại hỏi vấn đề này?" Cô gái nhỏ né tránh ánh mắt Đường Kỷ Chi, trông có vẻ hơi chột dạ.
Đường Kỷ Chi tìm lý do: "Bởi vì anh thích công chúa nhỏ của bây giờ, không thích những người khác, cho nên anh muốn xác nhận một chút."
Cô bé quàng khăn đỏ cúi đầu.
"Vậy để tôi đến tiếp anh đi." Mấy giây sau, lúc cô bé quàng khăn đỏ ngẩng đầu lần nữa thì đôi mắt đã bị màu đen bao trùm, gian phòng hồng nhạt ấm áp bị hơi thở hắc ám tà ác chiếm đầy, cặp mắt đen kịt như mực kia nhìn chằm chằm vào Đường Kỷ Chi.
Đường Kỷ Chi híp mắt lại, ngón tay mở bản vẽ ra.
Cô bé quàng khăn đỏ liếc mắt nhìn cậu: "Anh không cần sốt sắng, tôi muốn giao dịch với anh nên sẽ không ra tay với anh."
Đường Kỷ Chi nhíu mày.
"Tôi là cô bé quàng khăn đỏ thứ 3.750, anh có thể gọi tôi là Tang Á, đây là tên tôi tự đặt cho mình."
Cô bé quàng khăn đỏ Tang Á nhảy xuống khỏi giường, cô vung tay lên, TV trên vách tường mở ra chiếu lại câu chuyện của cô bé quàng khăn đỏ. Lúc cô bé quàng khăn đỏ bị sói xám giả thành bà ngoại nuốt vào, hình ảnh bỗng tạm dừng.
"Đây là cô bé quàng khăn đỏ đời thứ nhất, ngu như heo." Sắc mặt Tang Á lạnh lẽo, "Anh cho rằng sói xám ăn cô ta và bà ngoại, thợ săn chạy đến mổ bụng nó, sau đó cứu cô ta và bà ngoại ra sao?"
"Chẳng lẽ không đúng?"
Tang Á cười lạnh: "Sói xám dễ giết như vậy? Thợ săn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-dong-vat-than-ky-cua-dai-lao-phat-he/1210223/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.