Quyển 2: Truyện cổ Grimm
Chương 07
Tác giả: Đường Hoàn Hoàn
Edit: Dĩm
??
Đường Kỷ Chi từng vì vẽ một bức tranh có liên quan đến trẻ con mà cố ý dành thời gian ra để đi tiếp xúc gặp gỡ với đám trẻ.
Cậu đã đến thăm không ít nhà trẻ, trại mồ côi. Sau khi bức tranh hoàn thành thì được một nhà sưu tầm ra giá cao mua về, Đường Kỷ Chi trích một nửa số tiền cho viện mồ côi cậu từng đến thăm.
—— Trại mồ côi cậu từng đến có điều kiện không tốt lắm, mặc dù bọn nhỏ không lo việc ăn mặc, nhưng thiết bị dụng cụ giải trí lại ít đến đáng thương.
Cũng vì đoạn trải nghiệm thực tế này khiến cậu rất thích trẻ con, suốt đoạn thời gian ấy có một người bạn đã kết hôn bằng còn chọc cậu, nói cậu thích con nít như thế thì tự sinh một đứa để chơi đi.
Đường Kỷ Chi: "..."
Cậu thích con nít không có nghĩa là thích nuôi tụi nó.
Hơn nữa, cậu cũng không có thiên phú dỗ trẻ con. Sở dĩ thích là vì mấy đứa cậu gặp được đều giống như thiên sứ nhỏ.
Đương nhiên cậu cũng đã gặp qua đám gấu con, nhưng không sao, những bạn nhỏ khác có thể tự mình giải quyết.
Cho nên trước mắt mà nói, cô bé quàng khăn đỏ là đứa bé đầu tiên khóc đến thương tâm như thế mà cậu gặp phải, giống như chịu oan ức thấu trời, khiến Đường Kỷ Chi tay chân luống cuống.
—— Mấy bạn nhỏ cậu từng gặp lúc khóc đều nhỏ giọng, hoặc là tự mình lén lau nước mắt thôi.
Người lớn khóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-dong-vat-than-ky-cua-dai-lao-phat-he/1210220/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.