Trước tình huống nguy hiểm này, Võ Thành Kiệt đã ngay lập tức đưa tay đẩy tôi và Chu Nguyên sang một bên.
Cậu ta hô lớn "Cung Trường Minh".
Từ bàn tay của Võ Thành Kiệt xuất hiện một cây cung cổ phát sáng, cậu ta nhanh chóng đưa cây cung lên chặn ngang cái miệng rộng đang mở của con Sen, khiến cho nó không tài nào lao tới được nữa.
Máu từ trao miệng của con Sen chảy xuống đọng thành một vũng, mùi hôi thúi càng lúc càng nồng nặc hơn.
Võ Thành Kiệt nhíu mày, dùng hết sức hất con Sen văng ra.
Con Sen bị đập vào trong vách tường một cái rất mạnh, da thịt trên người nó theo đó mà rớt xuống.
"Thanh tẩy".
Võ Thành Kiệt không để cho con Sen có cơ hội chống trả, liền giương cung, bắn ra một mũi tên màu xanh lam chói lóa.
Mũi tên nhanh như gió, xuyên thẳng qua người của con Sen. Toàn bộ cơ thể của nó chậm chầm bị ngọn lửa màu xanh của mũi tên thiêu đốt thành tro.
Tôi còn chưa kịp vui mừng, thì Võ Thành Kiệt đã lớn tiếng quát vào trong bóng tối "Ông còn không xuất lộ diện nữa sao?"
Câu nói của cậu ta khiến cho cho tôi kinh ngạc, không lẽ ở đây còn có ai khác mà tôi không biết hay sao?
"Giỏi lắm".
Một giọng nam trung niên từ trong bóng tối vọng ra, âm thanh rất có khí lực "Ta không ngờ ngươi có thể phát hiện ra ta... ha ha ha".
Giọng cười vang lên, từ trong bóng tối xuất hiện một người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma/2811332/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.