Thiên Quân cảm thấy cô thật đáng thương, nhưng cậu có một chuyện vẫn không hiểu. Rốt cuộc thì tại sao cô lại đi theo cậu, vì lý do gì chứ. Thiên Quân vội vàng hỏi.
"Có một chuyện tôi rất thắc mắc!"
Cô nhàn nhạt trả lời: "Chuyện gì?"
Cậu hỏi: "Tại sao cô lại đi theo tôi? Nhờ tôi giúp đỡ cô?"
Thu Lan cười nhẹ:
"Hahaha, thì tôi đi theo cậu từ lúc cậu mua sợi dây chuyền ngọc bích đó!"
Thiên Quân ngạc nhiên:
"Sợi dây chuyền ngọc bích này liên quan gì đến cô?"
Thu Lan nhếch môi:
"Hừ, sao không liên quan được! Chính bọn họ đã phong ấn linh hồn tôi vào sợi dây chuyền đó mà!"
Cậu giật mình: "Gì cơ?"
Khuôn mặt cô bỗng chốc dữ tợn:
"20 năm trước họ đã phong ấn linh hồn tôi vào sợi dây chuyền ngọc bích này! Và phong ấn bảy phách vào thân xác tôi, chôn tôi dưới mộ sâu thẳm không thể nào thoát được. Nhờ những người đào mộ trộm mà tôi có thể thoát khỏi nơi âm u đáng sợ đó, nhưng sức mạnh tôi vẫn chưa được hồi phục. Cần phải đào mộ tôi lên gỡ bỏ phong ấn, thì tôi mới hồi phục toàn bộ sức mạnh của mình!"
Thiên Quân khó hiểu: "Tại sao bọn họ lại tốn công sức bày mưu hãm hại cô như vậy?"
Thu Lan cười nhếch mép:
"Hừ, bọn họ sợ tôi đến đòi mạng nên tìm mọi cách để diệt trừ tôi!"
Cậu cảm thấy cô thật tội nghiệp, một cô gái hiền lành nhỏ bé như thế mà bị người ta bày mưu tính kế hãm hại. Lúc sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276216/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.