Sáng hôm sau khuôn mặt bơ phờ của cậu hiện lên tia mệt mỏi vì đã thức trắng cả một đêm không ngủ, hôm qua bị nữ quỷ hù dọa cho sợ chết khiếp đến nổi ám ảnh không thể nào chợp mắt được.
Cậu bước xuống giường với vẻ mặt ủ rũ, mệt mỏi, đi vào nhà vệ sinh đánh răng, rửa mặt cho tỉnh táo. Cậu rất là tức giận vì ông thầy Phúc dám lừa cậu, nói rằng chỉ cần đeo vòng chuỗi hạt bồ đề với lá bùa này thì ma quỷ không dám lại gần.
"Lão già chết tiệt, dám lừa mình! Phải đi tính sổ với ông ta mới được!"
Cậu lựa một chiếc áo thun với quần bò, chải nhẹ lại tóc rồi lái xe đến nhà của ông thầy Phúc. Đến nơi, cậu bước xuống xe gõ cửa, quái lạ! Sao hôm nay nhà của thầy Phúc này lại im ắng, yên tĩnh đến vậy. Bình thường rất là đông khách mà!
Cậu vô cùng tò mò không biết là thầy Phúc có ở nhà hay không, cậu gõ cửa thật mạnh.
"Có thầy Phúc ở nhà không?"
Cánh cửa được mở ra bởi đồng tử hôm trước, đồng tử khuôn mặt buồn bã thở hắt ra.
"Xin lỗi, thầy Phúc đã qua đời rồi! Không thể tiếp khách được nữa, mời cậu đi về cho!"
Thiên Quân cảm thấy rất ngạc nhiên, chẳng phải hôm qua ông thầy Phúc đó còn sống rất vui vẻ hay sao. Tự dưng hôm nay lại chết đột ngột thế, cậu lấy làm lạ liền hỏi.
"Cho tôi hỏi là tại sao thầy Phúc lại qua đời vậy?"
Đồng tử mệt mỏi thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276211/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.