Cô cảm thấy những con người trong gia đình họ Châu này thật đáng sợ, ai cũng độc ác, ai cũng muốn đánh đập, hành hạ, bạc đãi, muốn giết cô. Ức hiếp cô hết lần này đến lần khác, nhất là Ngọc Tâm ả ta lúc nào cũng gây sự với cô.
Cô không biết mình đã gây tội ác gì, mà ông trời lại bất công với cô như vậy. Bây giờ đây cô đứng trước nghĩa trang cô thực sự sợ hãi, lẽ nào Ngọc Tâm muốn giết cô hay sao?
Ả ta còn bắt cô mặc đồ cưới màu đỏ, trang điểm như cô dâu trong ngày đại hỷ. Rốt cục cô ta đang suy nghĩ gì? Cô ta muốn làm gì? Cô thật sự khiếp sợ, cô không muốn chết cô muốn được sống. Muốn quay về nhà với mẹ, không muốn sống ở gia đình họ Châu này nữa.
Quả thực những ngày tháng sống ở họ Châu, là những ngày đen tối những chuỗi ngày địa ngục.
Cô nhớ mẹ nhớ chị Như Ly, nhớ những ngày tháng sống êm đềm,vui vẻ.
Ngọc Tâm bước lại gần cô, nở một nụ cười độc ác nói:
"Thu Lan nói thật với cô, tôi rất ghét cô, ngay từ khi cô bước chân vào gia đình họ Châu rồi. Tôi căm ghét cô vì cô đã lên giường với chồng tôi! Càng ghét cô hơn khi chồng tôi luôn bênh vực cho cô, mà chẳng đoái hoài gì tới tôi? Vậy nên cô sống chỉ khổ thôi, chi bằng chết đi thì sẽ sung sướng hơn!"
Thu Lan sợ hãi nói:
"Cô là đồ độc ác, cô là con quỷ đội lốp người, cô hành hạ tôi chưa đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-le-quy/2276106/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.