Trong bệnh viện, tràn ngập bầu không khí tĩnh lặng ông bà họ Châu đi qua đi lại lo lắng cho đứa con trai út của mình. Bác sĩ mở cửa ra...
Ông Châu Lục lập tức chạy tới hỏi bác sĩ:
"Con trai của tôi sao rồi bác sĩ!"
Bác sĩ chầm chậm đáp: "Xin ông hãy bình tĩnh, con trai ông đã bị bệnh tim giai đoạn cuối, e là không sống được quá một tháng nữa!"
Ông bà họ Châu nghe như xét đánh ngang tai, bà Châu Hà run lên rồi ngất xĩu. Châu Dương đỡ mẹ ngồi trên ghế rồi hỏi bác sĩ:
"Em tôi không còn cách nào để cứu nữa sao?"
Bác sĩ lắc đầu: "Đúng vậy, xin gia đình hãy nén bi thương. Tôi đã cố gắng hết sức rồi!"
Nói xong bác sĩ rời đi, để lại những cảm giác đau đớn khó tả cho gia đình ông bà Châu. Sau khi làm thủ tục xuất viện xong, Châu Dương lái xe chở gia đình về nhà.
Về đến nhà Châu Duy đã ngủ, bà Châu Hà bước vào phòng con trai yêu quý của mình kìm nén cảm xúc đau buồn mà nhìn ngắm đứa con trai nhỏ bé. Bà vừa thương vừa buồn cho số phận nghiệt ngã của con mình.
Nó còn trẻ như vậy mà mắc phải căn bệnh quái ác, còn tuổi xuân xanh mơn mởn ở tuổi này người ta đang làm nên sự nghiệp. Mà con trai bà thì lại nằm trên giường bệnh như thế này. Bà đau lòng chết mất, bác sĩ nói con bà chỉ còn sống được một tháng nữa thôi.
Con bà còn trẻ như vậy mà chưa cưới vợ đã chết thì còn gì đau đớn hơn, người làm mẹ như bà đành phải lau nước mắt mà đi kiếm cho con một cô vợ. Để có thể bầu bạn với con trai mình, ở những ngày tháng cuối cùng của nó.
Suy nghĩ xong bà bước ra ngoài ngồi ở bàn trà bà ngẫm nghĩ " Hay kiếm cho Châu Duy một cô vợ tốt" nhưng ý nghĩ vừa hiện lên trên đầu bà thì lại dập tắt. Nó còn trẻ như vậy nhưng lại mang trong mình căn bệnh quái ác, thì tiểu thư nhà giàu nào lại muốn gả cho một tên sắp chết chứ.
Trầm ngâm một lúc thì bà nhớ ra gia đình nhà bà Thu Liên, bà ta còn thiếu nợ gia đình bà 500 triệu chữa bệnh cho chồng mà giờ đã đến ba tháng rồi còn chưa thấy bà ta tới trả nợ. Nghe nói nhà bà ta có đứa con gái xinh đẹp cũng vừa tròn độ tuổi mười tám.
Tuổi này có thể lấy chồng được rồi, hay là mình nên qua nhà bà ta hỏi cưới rồi xóa nợ nhà bà ta cũng được dù gì thì nhà bà ấy cũng không đủ khả năng để trả số tiền lớn như thế. Vừa suy nghĩ xong thì bà Châu Hà quyết định sang nhà bà Thu Liên hỏi cưới.
Tại nhà của gia đình bà Thu Liên...
Bà Thu Liên mời bà Châu Hà vào nhà rót nước lọc mời bà ta uống:
"Mời bà Châu Hà dùng nước, hôm nay bà đến nhà tôi là có việc gì?"
Bà Châu Hà nhàn nhạt đáp: "Vụ bà thiếu nợ nhà tôi chắc nay cũng đến hạn trả nợ rồi chứ nhỉ?"
Bà Thu Liên giật mình có vẻ khó xử nói:
"À đúng rồi, nhưng ba tháng nay tôi và con gái tôi làm chưa đến một trăm triệu nữa nói chi là hai trăm năm mươi triệu. Bà cho tôi khất thêm vài tháng nữa đi, xin bà đó!"
Bà Châu Hà uống ngụm nước rồi đáp: "Tôi thấy bà đáng thương nên cho bà ba tháng trả một nửa số tiền, là phúc của bà rồi mà bà còn kì kèo à!"
Bà Thu Liên đau khổ cầu xin: "Tôi xin bà đấy, thật sự tôi rất cảm kích tấm lòng tốt của bà. Nhưng nhà tôi cũng không khá giả gì hai mẹ con đi làm ba tháng không kiếm đủ một trăm triệu, huống chi một phân nửa số tiền tôi mượn bà là quá lớn. Cho tôi xin khất vài tháng nữa thôi!"
Bà Châu Hà nhìn bà Thu Liên rồi hỏi: "Được thôi, đứa con gái của bà đâu?"
Bà Thu Liên ngạc nhiên: "Bà hỏi con gái của tôi làm gì?"
Bà Châu Hà mĩm cười nói: "Thế này đi, con gái của bà vừa xinh đẹp vừa giỏi giang lại đủ tuổi lấy chồng. Chi bằng gả con bà cho con trai út nhà tôi thì tôi sẽ xóa nợ cho nhà bà. Bà thấy thế nào?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]