Đôi chân mày của tôi vô thức nhíu lại, trong lòng cảm thấy sự việc này rất không đơn giản, bèn lạnh giọng hỏi "Kẻ nào sai khiến ngươi vậy? Ngươi mau nói cho ta biết, để ta còn nhanh chóng kết thúc mọi chuyện".
"Pháp sư, kẻ đó rất lợi hại, tôi... tôi không dám nói...".
Giọng khàn khàn yếu ớt của con quỷ đói vang lên một cách sợ hãi, tôi có thể nhận được.
Nhưng mà, với tình hình trước mắt, tôi nhất định phải biết kẻ đứng ở đằng sau, mới cứu sống được Lý Phi. Vì vậy liền lớn tiếng, quát "Ta không quan tâm kẻ đó lợi hại ra sao? Hiện giờ nếu như ngươi không nói ra, ta sẽ trực tiếp đánh ngươi hồn phách tiêu tán ngay".
"Xin pháp sư tha mạng, xin pháp sư tha mạng, cô ta đã thành lệ quỷ rồi, cô ta rất mạnh".
Con quỷ đói vừa nói, vừa đưa mắt nhìn quanh, bộ dạng như đang sợ ai đó vậy.
"Lệ quỷ thì đã làm sao? Cô ta gây hại cho nhân gian, nhất định phải trả giá... Ngươi hãy nhanh chóng nói rõ, đừng để ta nổi giận".
Tôi trừng mắt nhìn chằm chằm vào con quỷ đói, nghiêm túc lên tiếng, có điều nó chỉ làm nó càng co người vào trong vách tường hơn, lo lắng trả lời "Không được đâu, nếu cô ta biết tôi tiết lộ danh tánh của cô ta, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho tôi đâu... Cái nhà họ Lý này, đã bị cô ta chiếm giữ từ rất lâu rồi, nhất cử nhất động của mọi người, cô ta đều có thể hay biết".
"Nực cười".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-2-quy-tan-nuong/2888601/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.