Tôi nhíu mày, trong lòng nổi lên một trận bất an, đôi chân thật thận trọng lùi về phía sau vài bước, chuẩn bị tâm thế, nếu xảy ra chuyện gì không hay, tôi sẽ ngay lập tức xuất chiêu.
Cánh cửa phòng bị ai đó từ bên ngoài đẩy vào.
Một thân ảnh mờ mờ ảo ảo chầm chậm xuất hiện.
Tâm trạng của tôi bắt đầu có chút dao động.
Bởi vì người trước mặt tôi không ai khác chính là Lý Phi, có điều hiện tại anh ta lại mặc đồ cưới của tân lang.
"Minh Ngọc".
Lý Phi khe khẽ lên tiếng gọi, âm thanh trầm ấm, khuôn mặt phảng phất ý cười.
Tôi ngẩn người ra, nhìn chằm chằm anh ta, tự hỏi tại sao anh ta lại gọi tôi là Minh Ngọc.
"Minh Ngọc".
Anh ta lại gọi thêm một tiếng.
Sau đó gấp gáp chạy tới bên cạnh tôi, mà nói "Cuối cùng thì em cũng đã tới rồi, anh đã trông ngóng ngày này từ bấy lâu nay".
Những lời này của anh ta, khiến cho tôi không khỏi ngạc nhiên, chẳng biết nên phản ứng ra làm sao.
Lúc này anh ta chợt vương tay, nắm lấy bàn tay của tôi, tiếp đó kéo tôi ra khỏi phòng, miệng không ngừng cười nói "Minh Ngọc, nhanh lên em, mọi người đang rất nóng lòng chờ đợi chúng ta tới".
"Dạ".
Tôi đáp lại một cách tự nhiên, mặc dù bản thân tôi không hề muốn nói như vậy.
Lý Phi đi phía trước, tôi bị kéo theo phía sau, nhìn cảnh tượng hiện tại, tôi chợt có cảm giác vô cùng thân thuộc, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-2-quy-tan-nuong/2888584/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.