Đầu óc của tôi vẫn cứ quanh quẩn câu nói vừa rồi của sư thầy, mà không biết con Yến đã dìu tôi vào phòng từ lúc nào.
"Mợ hai, mợ làm sao vậy? Bộ còn nghĩ tới chuyện của cậu hai sao?"
Giọng của con Yến vang lên bên tai, mang theo vẻ lo lắng, vô tình kéo tôi trở về với thực tại.
"Mợ không sao hết, chỉ là trong lòng của mợ cứ cảm thấy bất an như thế nào đó, giống như sắp có chuyện gì không lành xảy ra".
Tôi vẫn đang bị kẻ kia điều khiển, bất giác lên tiếng trả lời, âm thanh nghe có chút thê lương.
"Mợ hai, mợ đừng nên nghĩ nhiều làm gì, mọi chuyện đã có ông bà chủ lo rồi kia mà".
Con Yến nhỏ giọng an ủi, khuôn mặt phảng phất nét đồng cảm.
Tôi còn chưa kịp nói gì thêm, thì lúc này trong tầm mắt bỗng dưng trông thấy một cái bóng người lướt qua bên ngoài cửa, tuy rằng bầu trời đang kéo mây đen, không gian khá mờ tối, nhưng mà thật sự hình ảnh đó đã hiện ra rõ mồn một.
"Bên ngoài cửa hình như có ai đó".
Tôi vô thức lên tiếng, bàn tay cũng theo phản xạ mà đưa lên chỉ về phía đó.
Con Yến giựt mình, vội vội vàng vàng xoay người ra bên ngoài cửa, cô ta nhìn chăm chú một lúc, cả người chợt run lên, nhanh chóng ôm lấy tôi, mà sợ hãi nói "Mợ hai, con có nhìn thấy ai đâu? Mợ đừng có hù dọa con chứ? Con sợ ma lắm đó".
Tôi bị cô ta lay động thân người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-ma-2-quy-tan-nuong/2888564/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.