Hạ Diệu Diệu thấy Đồng Đồng hình như thật sự rất thích mới không nhịn được mà chọc cô3 ấy một cái: “Ôi chao, tớ nói cậu không khác mấy rồi đấy.”
“Sao có thể như v2ậy chứ!” Gương mặt Khổng Đồng Đồng đỏ bừng: “Cậu không thấy bộ dạng của Hàn Thanh vừ0a rồi rất buồn cười à? Đừng thấy cô ta chẳng nói một câu nói nào, nhưng cuối cùng kh0i cậu ném chìa khoá, vẻ mặt cô ta chẳng khác nào đạp phải phân vậy
Tớ buồn c3ười chết đi được..
Không được, không được, để cho tớ cười thêm một lát đã…” Hạ Diệu Diệu thở dài
Cô nhóc nghịch ngợm Đồng Đồng này
Khổng Đồng Đồng cười ngã vào người Diệu Diệu: “Cậu biết cậu như vậy gọi là gì không?” “Cái gì?”
“Biểu dương chính nghĩa, để tránh cho bọn họ cho rằng mắt nên mọc ở trên đỉnh đầu! Làm cho bọn họ về sau để ý một chút, đừng nghĩ mình là trung tâm của thế giới, mọi thứ đều phải chuyển động xoay quanh bọn họ
Mặt trời cũng không có mặt mũi lớn như vậy, bọn họ lấy đâu ra can đảm thể chứ? Còn Hàn Thanh nữa, ôi trời, làm tớ cười chết được
Trước đây tớ cảm thấy cô ta giỏi giả vờ, không đúng, là giỏi tính toán mọi chuyện, vừa rồi..
Ha ha ha..
Không được rồi, nhớ tới là tớ chỉ muốn cười…” Hạ Diệu Diệu cũng cười xoa đầu cô ấy: “Ngốc, giỏi thì có thể thay đổi được gì
Nếu như gặp cao giẫm thấp lại có thể giải quyết đơn giản như vậy, cũng không cần trả giá để bò lên trên nữa.” “Vậy..
vậy cũng đã thỏa mãn rồi..
Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591854/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.