Tiểu Mao không thèm gọi là ảnh đế Mạc nữa, c3hưa thấy ai khó hầu hạ như anh ta, quả nhiê2n thần tượng chỉ nên đứng nhìn từ xa thôi.0
Hạ Diệu Diệu thấy chẳng sao cả, có 0việc nhờ người ta, thể đã là gì: “Nếu em kh3ông đi, thì mua chai nước về đấy, thế còn có ích hơn so với việc ở đây nói suông.” “Vậy chị…” “Chị ở đây chờ một lúc, xem xem có thể chọn được người hay không.” Tiểu Mao nghĩ rồi đồng ý: “Được rồi.”
“Tay em làm sao vậy?”Hà Mộc An ăn cơm xong, đang ngồi trên sofa đọc báo
Hạ Diệu Diệu vừa xem ti vi vừa trông con: “Không sao, lúc chuyển đồ bị va một tí thôi, đau thật đấy, anh nói tin tức ra được mấy ngày rồi mà giờ báo mới đưa tin, giống như là ăn lại đồ thừa của người ta vậy anh còn đọc làm gì.” Hà Mộc An đọc tờ báo giống như là món mì đã được người ta xào đi vào lại bảy tám lần, anh lại xào thêm lần nữa: “Em có thể thanh lịch giống như hồi còn yêu nhau không, mà thôi…”Như bây giờ vẫn tốt hơn.
Hạ Diệu Diệu bế Hà Bất, cho cu cậu uống sữa bột: “Còn chưa đến bảy năm mà đã bắt đầu thấy em không vừa mắt rồi, lại còn thanh lịch, thứ cao cấp như thế ngoài anh ra thì chẳng còn ai có nữa đâu, bạn nhỏ Hà Bất, con có không?”
Hà Mộc An đặt tờ báo xuống: “Đưa tay ra đây anh xem nào.” “Anh xem gì, chờ đến khi anh xem thì tay em cũng chai sạn rồi, chuyện nhỏ thôi, em đã xử lý qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591802/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.