Cuối cùng ảnh để Mạc cũng nhìn thẳng đối phương, ấn tượn3g lại càng xấu thêm, sao chẳng có chủ kiến gì cả: “Tôi 2còn bận việc khác, chờ khi nào nhà thiết kế lớn của các0 cô có thời gian thì hãy tìm người quản lý để hẹn lại.”0Nói xong, anh ta vứt lại áo dài nam thêu chỉ màu đen
xuống rồi đi luôn
Cô Sài lập tức thu dọn đồ đạc, vui sướng trên nỗi đau của người khác
Hạ Diệu Diệu nhanh chóng bám theo: “Đừng như vậy mà! Ngài Mạc chịu lãng phí nhiều thời gian ở chỗ của chúng tôi như vậy chắc chắn là cảm thấy hài lòng đối với các tác phẩm của chúng tôi, để anh phải tốn nhiều thời gian như vậy là lỗi của chúng tôi, ngài Mạc có thể nói cho tôi biết chỗ nào khiến anh không hài lòng như vậy không?” Mạc Mạc chẳng thèm để ý đến cô, bước thẳng lên xe luôn
“Ngài Mạc, ngài Mạc…”Hạ Diệu Diệu đuổi theo vài bước, hít phải khói, xoay người đi về: “Sư phụ…”
“Đi rồi à?”Phạm Tiếu châm một điếu thuốc
Hạ Diệu Diệu chán nản gật đầu: “Đi rồi.” Phạm Tiếu cười lạnh:“Đồ đàn ông nhạt nhẽo, để anh ta lắc người một tí thì sẽ chết à!” Hạ Diệu Diệu vội đưa gạt tàn đến: “Không đến nỗi ấy chứ, ảnh đế vì vai diễn mà có thể mặc cả đồ nữ, thế mà lại không chịu lắc người một cái sao.”
“Ai mà biết được.”
“Sư phụ.”Hạ Diệu Diệu bước đến đằng sau xoa bóp vai cho chị ta: “Tuy chủ đề của chúng ta là sườn xám, nhưng lại là trang phục của nam, cần vẻ đẹp mạnh mẽ, mà chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591800/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.