Lúc ăn cơm Hạ Diệu Diệu nghĩ mãi về vấn đề này, nghĩ tới nghĩ lui vẫn không hết 3hi vọng nên túm lấy Hà Mộc An sáp lại hỏi: “Nếu đã chọn một người hay gây sự th2ì tại sao lại không thể chọn một người tốt hơn so với gã họ Hình đó.” Đầu Hà Mộ0c An như to thêm: “Em gái em chỉ thích có một người thôi.” “Đó là do con bé chư0a tiếp xúc với người tốt hơn thôi.”Đàn ông tốt ai mà chả thích, em gái cô cũng 3đâu phải con ngốc
“Em chắc không? Em đâu phải em gái em.”Hạ Diệu Diệu và Hạ Tiểu Ngư là hai kiểu người hoàn toàn khác nhau
Hạ Diệu Diệu thấy lời Hà Mộc An nói cũng rất đúng, cô thấy kiểu người như Hạ Vũ rất tốt, ít nhất là có thể sống an ổn qua ngày nhưng tuyệt đối không phải là kiểu mà Hạ Tiểu Ngư thích, cô nhận ra mình thật sự không biết Hạ Tiểu Ngư thích tuýp người như thế nào: “Vậy…”Cô ngập ngừng nói không ra lời
Hà Mộc An đẩy cô ra ngoài đóng cửa lại: “Nghĩ xong thì nói tiếp.”Chỉ là chuyện hôn nhân của Hạ Tiểu Ngư thôi mà, anh không quan tâm lắm.
Sau bữa cơm, trừ Hình Tiểu Hành ra, cả nhà họ Hình đều tập trung ở phòng khách bàn chuyện
Hình Tiểu Hành vừa gặm táo vừa đi xuống lầu, nhìn thấy cả nhà tập trung lại bất chợt thấy như lâm vào vòng vây của địch: “Mọi người làm gì vậy? Em chưa hề làm gì cả, không tin có thể hỏi ba, cả ngày hôm nay em đều ở trong tầm mắt của ba.”
Cậu lớn nhà họ Hình thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591797/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.