Còn cậu con trai đã sớm khóc to vi3̀ dáng vẻ hung hãn của mẹ mình.2
Giờ đây chẳng có thứ gì c0ó thể lọt vào tai bà Trương nữa, 0Trương Thiên xong đời, Trương thị cu3̃ng sụp đổ, nhà họ Trương chẳng còn lại gì nữa, bà ta nghĩ đến dáng vẻ tuyệt vọng chạy vạy khắp nơi của Trương Thiên hai ngày hôm này thì chỉ muốn dùng một dao đâm chết con đàn bà họ Hạ!
Bà ta dùng ống tay áo lau nước mắt đang chảy xuống, sắc đỏ của sơn nổi bật trên bờ tường màu vàng trông ghê rợn hệt như vết máu: “Họ Hạ kia, có giỏi thì đừng có bước ra khỏi cửa, người phụ nữ độc ác như cô sẽ không được chết tử tế đâu!”
Bên cạnh, cậu con trai gào khóc đến tê tâm liệt phế, vô cùng thảm thiết.
Hạ Diệu Diệu mở cửa sổ, ánh nắng rực rỡ chiếu vào.
Bà Trương nghe thấy có động tĩnh thì ngẩng đầu lên,xô sơn vừa hắt xong vứt trên mặt đất choang một tiếng, dưới chân bà ta còn có rất nhiều xô sơn khác đã được hắt xong, trên mặt lộ ra nụ cười vặn vẹo: “Hạ Diệu Diệu giờ cô đã hài lòng chưa, nhà họ Trương giờ thảm hại đến nước này có phải là cô đắc ý lắm không, haha, chẳng qua chỉ là một người phụ nữ không thể gây ra ảnh hưởng gì, chuyện ai cũng làm sao cô cứ túm lấy chồng tôi không tha, Hạ Diệu Diệu cô chắc chắn sẽ không được chết tử tế! Không được chết tử tế!”
Bà Trương gào khóc trong tuyệt vọng, lão Trương bình thường cao ngạo như thế sao có thể chịu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591784/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.