Thấy vậy tâm tình âm u của Hạ Diệu Diệu liền chuyển nắng, gã họ Trương khó chịu cô mơ3́i thấy thoải mái. Ông ta đã quên mất rằng phụ nữ chú trọng tình cảm còn đàn ông thi2̀ chú trọng sự nghiệp.
Đánh người phải đánh đúng chỗ đau, có đánh chết ông ta0 cũng là hời cho ông ta rồi, để cô nhìn xem ông ta còn dám nói ông ta làm đúng nữa khô0ng, đúng cái đầu ông ấy. “Không những Tập đoàn Hòa Mộc không được hợp tác với loại n3gười vô liêm sỉ này mà những công ty con của tập đoàn cũng không được làm ăn với ông ta, về sau bảo với người quen đừng có qua lại với loại người gian manh này nữa.”
“Biết rồi.” Anh vẫn thích dáng vẻ thoải mái đắc chí này của cô hơn, dù không dễ nhìn, dùng từ không dễ nghe nhưng chỉ cần cô vui là được.
Trương Thiên kinh hãi, lời này nếu phát ra từ miệng người khác thì chắc chắn người đó là kẻ điên, muốn đánh đổ ông ta thì còn phải xem lại mình được mấy cân mấy lạng, nhưng lời này lại do Hà Mộc An nói ra thì đúng là sét đánh giữa trời quang. Ông ta không thể tin được chỉ tặng có hai cô gái mà lại nhận về hậu quả như thế này.
“Ngài Hà, ngài không thể như vậy được, chuyện tặng người là do tôi suy nghĩ chưa chu đáo, nhưng mà sự nghiệp này là do tôi khó khăn vất vả mới gây dựng được, có gì sai sót tôi sẽ nhận lỗi, nhưng ngài…”
“Ai thèm ông nhận lỗi chứ, ông có gì sai chứ, sai là ở tôi rảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591781/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.