*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Không, con ngồi trong phòng chơi game với Khả Tín.” Hà Mộc An nhìn cánh tay buông bên người cô, vừa nãy anh muốn…
“Đi nào, đi chơi cùng con bé, lâu lắm không chơi rồi.” Cô đi trước vài bước vẫn không thấy đằng sau có động tĩnh gì, nghi hoặc quay đầu lại rồi bật cười, cô quay lại khoác lấy tay anh: “Đi nào, anh tỏ vẻ nghiêm khắc với con bé làm gì, đi tăng thêm chút tình cảm cha con nào.”
Hà3Mộc An cất bước theo cô: “Anh chỉ sợ con bé không chịu được khi bị thua.”
“Anh so đo với con bé làm gì.” Nghĩ đến dáng vẻ giận dỗi đáng thương mỗi lần bị thua của con bé là cô lại thấy xót: “Anh không thể thua trước con bé được à.”
“Không được.” Anh trả lời dứt khoát như chém đinh chặt sắt.
Hạ Diệu Diệu bỗng nhiên dừng lại, mở cửa đẩy anh vào trong: “Anh ở đây, không được lên tiếng.” Rầm một tiếng cửa đã được đóng lại, cô cũng quay người đi luôn.
Hà Mộc An rất nhanh mở cửa ra kéo cô lại ôm vào lòng, hôn lên môi cô…
…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591738/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.