*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Vũ giẫm chân phanh: “Không biết thì xuống.”
Hạ Tiểu Ngư mở miệng: “Đường Đức Sinh.” Nói xong cô không ngừng rủa Hạ Đại Vũ trong đầu, có bản lĩnh thì sau này đừng bắt cô nói lời tốt.
…
Hạ Tiểu Thược thuê một căn phòng ở gần trường, tiện cho việc ra ngoài làm thêm. Cô ta có nhiều ý đồ không sai, ý đồ xấu cũng chẳng phải giả, nhưng xuất thân nghèo khổ, nghèo quá hóa ác, đều là lựa chọn của loại người này.
Bọn họ thậm chí còn không trau dồi sức khỏe, không có sức lực hơn người, chỉ có thể dựa vào sự xinh đẹp mà3trời xanh ban tặng. Mỗi người đều có vũ khí của mình, cô ta chỉ là lấy cái điểm hơn người này mang ra dùng mà thôi.
Nếu như đặt ở tầng lớp “mưu sinh” thì thật sự không nói rõ được đúng và sai, huống hồ cô ta còn đang hâm mộ kẻ mạnh, theo đuổi “sức mạnh“.
Hạ Tiểu Thược mở cửa nhìn Hạ Vũ, lập tức lộ ra sự có lỗi lại thêm nụ cười dịu dàng ấm áp, cô ta chuyển qua trách móc Tiểu Ngư: “Sao chị lại đến đây, em đã nói là không sao rồi mà, chị còn đưa anh ấy đến giống như em bị gì rất nghiêm trọng vậy. Có thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591715/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.