“Đây là việc đại hỉ, chúc mừng, chúc mừng.” Hạ Diệu Diệu xoa bụng, mỉm cười gật đầu
Tay Hà Mộc An đặt trên vai cô, ba người yên lặng.
Lúc bác sĩ Chu ra ngoài vẫn còn càu nhàu với học trò ưng ý: “Ngài Hà khuôn giáo hơi quá rồi, việc vui như vậy mà chẳng thấy cười gì, không tốt, quá nghiêm túc
Nhưng mà ta thấy ngài Hà đứng bên phu nhân, chắc là rất vui, ngài Hà nhà chúng ta đã rất lâu rồi chưa hề lộ ra cảm xúc như vậy
Ngài Hà thương cô chủ nhỏ như thế nên chắc chắn sẽ thích có rất nhiều con, sau này núi Hà Quang chúng ta sẽ rất náo nhiệt.” Bác sĩ cười vô cùng thoải mái.
Người học trò muốn hỏi: Chỉ3là mới có mang một đứa, cách rất nhiều đứa trẻ còn một khoảng cách lớn mà.
Hạ Diệu Diệu tiến bác sĩ Chu, trên đường trở về phòng nhận được rất nhiều lời chúc phúc
Vốn dĩ cô rất bình tĩnh nhưng bây giờ trong lòng cũng ẩn chứa sự kích động, người xung quanh đều vui vẻ, vô hình chung cô cũng cảm thấy mình mang bầu là một việc đáng để vui mừng, đáng để chờ mong: “Anh không đi làm sao?”
“Có..
chút nữa...” Hà Mộc An vươn tay ra
Diệu Diệu tự động đặt tay lên bàn tay anh, hai người cùng nhau vào phòng
Đi lại bốn tiếng? Rất không tiện, nhưng Diệu Diệu nghĩ lại hơi lo lắng: “Em đưa nữ bác sĩ mà bác sĩ Chu giới thiệu về, đầu bếp1Tra cũng mang theo liệu có nhiều người quá không?” Cô nghĩ mọi việc quá đơn giản, bây giờ thấy mọi người vui vẻ, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591669/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.