*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Diệu Diệu ngờ vực: “Sao thế? Có vấn đề gì sao?” Hà Mộc An nhìn cô đang cắn thêm một miếng cà chua nữa, giả vờ thản nhiên nhìn về tờ báo trên tay, nhíu mày, anh đang đấu tranh tư tưởng xem có nên nói hay không
Hạ Diệu Diệu ngạc nhiên, đánh hơi ngay thấy có một chuyện gì đó không bình thường: Thật sự có gì đó sao? Hà Mộc An nhìn dáng vẻ đáng ghét đó của cô, gấp ngay tờ báo lại, bực mình vì cô nghĩ ra những thứ vớ vẩn: “Anh..
Ông nội anh là con đẻ của cô ruột3người trụ cột nhà họ Lầu hiện nay.”
Hạ Diệu Diệu còn chưa kịp định thần lại, nghe vậy ngay lập tức nhìn sang Hà Mộc An một cách kinh ngạc: “Con đẻ!”
Hà Mộc An thấy cô thốt lên như đang hóng chuyện phiếm vậy, anh lập tức cảm thấy mình đã lấy phải một người ngoài cuộc thích hóng hớt buôn chuyện, hoàn toàn không có tiếng nói chung, có gì mà phải nhìn anh như kiểu có chuyện gì kinh dị lắm như vậy! Cứ như nhà bọn họ đã làm một việc gì đó kinh thiên động địa lắm ấy.
Hạ Diệu Diệu cảm thấy như toàn bộ nhận thức của mình đã bị rung chuyển, bà cố của Hà Mộc1An không phải họ Lẩu, nói như vậy tức là ông nội anh không phải do bà cố sinh ra?
Nhà họ Lầu? Nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591628/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.