*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Con cứ gọi ba làm gì, kết hôn là một trong ba chuyện lớn, lúc nào cũng phải tươm tất, đối phương cho bao nhiêu sính lễ? Sau khi kết hôn có sống chung mẹ chồng không..
ba nghe nói cậu ta đối với ba mẹ...” Hạ Diệu Diệu đột nhiên cười, xem ra ba không hài lòng ba mẹ Hà Mộc An
Ông Hạ thấy vậy có chút gượng gạo, với xuất thân của ông thì làm gì có tư cách nói ba mẹ Hà Mộc An thế này thế kia, dù sao người ta cũng có chút vấn đề, ba mẹ lại là tấm gương của con cái, nếu ảnh hưởng3đến con rể, rất không tốt
Hạ Diệu Diệu ngồi gần ba thêm một chút, cười hi hi nói: “Anh ấy rất tốt.” “Phải không.” Ông Hạ có sự lo lắng của bản thân mình, nhưng chỉ cần con gái nói câu này là được.
Hạ Vũ lại không có lạc quan như vậy
Chị của cậu đã nói chuyện với ngài Hà, giữa hai người bọn họ còn có Thượng Thượng, như vậy thì sao, khoảng cách hai người họ quá xa, cậu chưa từng nghĩ bọn họ sẽ kết hôn, sự việc hiện tại là sao?
Anh Cao vừa đi khỏi, cậu cứ nghĩ chị sẽ không nghĩ đến vấn đề này sớm như vậy, làm sao đột nhiên lại muốn kết hôn
Hạ Vũ không muốn đồng ý, nhưng cảm1thấy chị Hai sẽ không nghe câu nói: “Chị, cả nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591597/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.