*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu như trong cuộc đời không có những trải nghiệm như vậy, đến khi già rồi thì trên mặt chỉ đơn giản là có nếp nhăn chứ không có thêm gì khác...” Lời này không phải là Mẫn tổng nhà các cô nói, Hà Mộc An vẫn còn đang mơ hồ bùn ngủ.
Aiz..
Phải nói là Mẫn tổng nhà chúng em lợi hại.” Hạ Diệu Diệu cảm khái rất sâu sắc, bởi vì lúc nãy bọn em có nhắc đến nhân tài trong đám công chúa bây giờ, đó đích thật3là công chúa, luận về xuất thân, trưởng thành, đến lúc già, đều không nhiễm tạp chất, thậm chí còn có thể diện hơn công chúa hoàng gia thật sự, chỉ cần hưởng những vinh dự dành cho công chúa chứ không cần phải gánh vác trách nhiệm của một công chúa, ở tuổi này còn có thể gặp được ông xã nhà mình đồng thời mời bạn khác giới ăn cơm nữa.
Những lời này đương nhiên không thể dùng để nói chuyện phiếm với Hà Mộc An, lúc đó họ còn đi học cũng học đến nơi đến chốn, nên không có gì kinh ngạc
Hạ Diệu Diệu không khỏi nghĩ rằng, giữa thuận buồm xuôi gió và gập ghềnh sóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591588/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.