*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghĩ như vậy, lời nói chói tai của rồi của cô cũng không phải không thể chấp nhận: “Không sao, em thích là được.” Hạ Diệu Diệu nghe vậy nghĩ một chút, không tiếp tục kiên trì, anh đã tỏ thái độ rồi, cô tiếp tục cũng không nên, vậy là cô nhanh chóng dùng cơm, một lát là xong, cố gắng giúp anh rút ngắn thời gian phải nhìn thấy món đó
Hà Mộc An ngây3ngốc nhìn bản thân còn chưa ăn xong một miếng bít tết, đối phương đã bắt đầu uống cà phê rồi, mặt lập tức lạnh đi
Cô ăn nhanh như vậy là ý gì, ăn cơm với anh rất khó chịu sao, phải tốc chiến tốc thắng.
Hà Mộc An giấu đi việc lòng tự tôn bị đả kích nghiêm trọng, dứt khoát bỏ dao nĩa xuống, lạnh mặt không ăn nữa.
Hạ Thượng Thượng đang ăn vui vẻ, nhìn cái đĩa trống không không còn bít tết của mình, sao ba lại không cắt cho cô bé nữa? Cô bé không nhịn được chu cái miệng dính đầy nước tương của mình, giọng nói lảnh lót vang lên: “Mẹ, con còn muốn ăn thịt trong đĩa của ba.”
“Ăn thịt?” Đĩa1không ở chỗ cô, cô liền nhìn về phía Hà Mộc An, đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591586/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.