*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cao Trạm Vân cũng trầm ngâm, muốn an ủi cô nhưng lại không biết nên đứng trên cương vị gì
Bây giờ nói bắt đầu lại từ đầu đã muộn rồi, anh coi trọng sự nghiệp của mình, cô cũng có cuộc sống của cô
Cho dù hôn nhân là sự thỏa thuận giữa hai bên, cũng không phải lột một tầng da của ai, đó là nợ đời.
“Đi đâu?” Lần này Hạ Diệu Diệu mở lời trước, canh trứng cua đã bị cô chọc đến mức tan tành rồi.
“XXX.”
Hạ Diệu Diệu lập tức ngẩng đầu: “Ở đó đang có chiến tranh!...” Cao Trạm Vận cười: “Em tưởng thế nào, chỗ nào điều kiện tốt thì đi chỗ đó? Em đừng lo lắng, lần3này bọn anh đi cùng đoàn cứu trợ y tế, có bảo đảm an toàn.” “Cũng không phải chưa từng xảy ra chuyện cố ý công kích bộ y tế.” Hai người đồng thời ngẩng đầu nhìn đối phương, rồi lại đồng thời trầm ngâm
Cao Trạm Vân đột nhiên muốn hút thuốc, lại hình thành cái thói quen không hay cho lắm, nhưng sau này cũng không có điều kiện như vậy, vì vậy ý nghĩ này liền bị ép xuống trong chớp mắt: “Đó là mơ ước của anh, có thể đi cũng là vinh dự cho anh...”
Đó là mơ ước của anh
Lúc rảnh Hạ Diệu Diệu lại nghĩ đến câu nói này, nghĩ xong, vội vàng khiến bản thân càng thêm bận rộn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591581/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.