*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh vẫn ngồi ở vị trí khi nãy, nhanh chóng phân tích để tìm một chủ đề nói chuyện thật tự nhiên tiếp theo
Rất lâu rồi anh không có thời gian rảnh rỗi tĩnh lặng thể này để suy nghĩ về những thứ ngoài công việc, anh không tán thành việc mình dành thời gian vào những việc không có chút hi vọng tiến triển nào, nhưng anh vẫn không rời đi, thậm chí không có tâm trí đâu để cho người đem laptop đến làm việc, anh chỉ ngồi đó nghĩ mãi về chủ đề mở lời nói chuyện với3cô.
Xem ra anh thật sự rảnh rỗi rồi! Hà Mộc An không thích như vậy, anh nhíu mày không biết mình đang ganh đua với ai mà còn chưa rời đi!
Thời gian cứ chậm rãi trôi qua, không gian hết sức tĩnh lặng, Hạ Diệu Diệu chơi hết sáu ván chém hoa quả, cô cảm thấy chán chường, hai chân duỗi thẳng ra cho đỡ mỏi, rồi lại đôi chân này gác lên chân kia, tiện tay giở tin tức ra xem.
Hà Mộc An vẫn cứ ngồi như vậy, hai người bị tách biệt bởi chiếc kệ ở giữa, không ai có ý muốn nói chuyện với người kia, nếu không cố ý nhìn, thì thậm chí còn rất khó để nhìn thấy nhau qua chiếc kệ bày đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591568/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.