*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Không cần nói những điều này đâu, bác sĩ Mã, lần này cậu đã làm rất tốt, là một ca mổ rất thành công về mặt học thuật, tất cả các y tá nên...” Cao Trạm Vân ngồi ở hàng đầu tiên nghe báo cáo, sắc mặt bình thản
Sinh lão bệnh tử, thế sự vô thường, vạn sự tuỳ duyên, anh không phải là thần, không3thể hô biến hết bệnh tật, chỉ có thể cố gắng hết sức trong khả năng của mình
Nhưng nếu như không cố gắng hết sức trong khả năng của mình thì sao?
Anh lật giở tập tài liệu trong tay mình, nghĩ đến đoạn video vừa phát lúc nãy..
có hai chỗ bác sĩ Mã không nên do dự, trong lúc tính mạng người bệnh..
điểm cuối cùng không nên..
có lẽ anh không nên tham gia vào buổi họp này...”
Bên ngoài bệnh viện, thư kí Trần bước vội từ xa lại, gật đầu với ngài Hà.
Hà Mộc An thản nhiên nhìn về phía khác, tiếp tục quan sát những người già trẻ lớn bé đang đi qua trước mặt, đến đây, ai cũng đánh1mất quyền kiểm soát cuộc đời của mình...
Đó là điều anh cần, ai sống ai chết đều không quan trọng, điểm này mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591560/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.