*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thượng Thượng vội vàng chạy đến xem: “Chị có chụp cho em xinh đẹp không đấy?” “Thượng Thượng nhà chúng ta vốn dĩ đã xinh đẹp rồi, chụp thế nào cũng rất xinh đẹp.” Hứa Hiền Nhi cũng từ từ đi qua, đón ánh nắng, tôn quý ưu nhã, khóe miệng mang ý cười: “Thượng Thượng, chúng ta qua bên đó xem máy bay cất cánh đi.”
Hai mắt Thượng Thượng sáng ngời nhưng cô bé không đồng ý, ngược lại lập tức chạy về phía cậu và ba, mỗi cánh tay cầm lấy tay một người chạy về phía chiếc máy bay mình vừa chụp ảnh cùng: “Con muốn ngồi, con muốn ngồi máy bay.”
“Được rồi, được rồi.” Hứa Hiền Nhi nở nụ cười đầy yêu thương với cô bé
Hạ Vũ mặc đồng phục ngồi ở ghế phó lái, lưng thẳng, cực3kì nghiêm túc
Hà Mộc An mặc vest ngồi xuống ghế lái thắt đai an toàn
Hạ Thượng Thượng hưng phấn bám lấy vai của hai người cười như tiểu thiên sứ: “Ba ơi, thật sự là ba chở con sao? Ba biết lái máy bay sao? A, ba giỏi quá, ba vậy mà biết lái cả máy bay.” Khả Tín ở dưới máy bay đột nhiên hét lên một câu, ba người đồng loạt quay đầu, một bức ảnh xuất hiện trong chiếc điện thoại giá trị không nhỏ của cô ấy
Cô gái nhỏ vội vàng tránh ra, ba khuôn mặt ba với sắc thái khác nhau cùng xuất hiện trong một khuôn hình, lại không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591558/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.