*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn cái gì.” Cao Trạm Vận cười, vỗ cô, cực kì có phong thái: “Vào phòng ngủ, cẩn thận cảm lạnh.”
Hạ Diệu Diệu đã ngồi dậy, tỉnh ngủ hơn một chút, ngây người nhìn anh, chớp mắt: “Sao bây giờ anh mới về.” Cao Trạm Vân nghe vậy thì nhìn cô, không nhịn được lại thở dài: “Bởi vì ngài Hà có lòng tốt nào đó quá nhiệt tình, vì vậy vừa hết giờ liền bị gọi về, hỏi anh xem có thể đi cửa sau, sau này coi ngài Hà như người thân được không?”
Hạ Diệu Diệu kinh ngạc nhìn3anh.
Cao Trạm Vân xua tay: “Em cũng cảm thấy rất hoang đường phải không, nhưng sức ảnh hưởng của ngài Hà chính là rộng như vậy
Tất cả những nơi anh ta đến đều gà bay chó chạy, còn nhiệt tình hơn cả lúc mà tiểu khu của em thuê phá bỏ và di dời, chị em nhà em vì chút tiền đền bù mà đánh nhau, chỉ cần có chút lợi ích thì đều muốn lấy
Huống hồ anh ta làm như vậy là để tạo chỗ dựa cho Thượng Thượng, nói ra anh ta cũng thật biết cách tìm phiền phức cho chúng ta
Anh ta rõ ràng biết phạm vi ảnh hưởng của anh ta, ban đầu còn không dám nói cho em biết anh ta là ai
Bây giờ lại thay0đổi, liên tục ra mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591554/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.