*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Thượng Thượng khó hiểu, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào trần nhà, sau đó đột nhiên cúi đầu nhìn chiếc xe, nói ra một chữ: “Lớn.”
“Lớn đến mức nào?”
Thượng Thượng không để ý nghịch cục pin của chiếc xe: “Lớn như vậy, như vậy.” Hết pin rồi, thùng dụng cụ của cô bé đâu nhỉ?
“Nhà ba con có người làm không?” Thượng Thượng lấy thùng dụng cụ từ dưới gầm bàn, lấy ra chiếc tua vít: “Người làm là gì?” “Chính là người chăm lo cho cuộc sống thường ngày của ba con.” “Cái gì là cuộc sống thường ngày?” Hạ Tiểu Ngư đen3mặt: “Con cứ nói xem ngoài ba con, ba ruột con ra thì còn người nào khác không?”
“Có, rất nhiều.” Họ đều nhìn cô bé bằng ánh mắt ghét bỏ, sau này cô bé sẽ không đến đó nữa
Mở được rồi: “Minh giỏi quá...”, cô bé tự cho bản thân một like.
Hạ Tiểu Ngư ảo tưởng, có rất nhiều người làm, ở phòng rất lớn, lại còn có bể bơi rất to, Thượng Thượng đúng là được hời rồi: “Vậy ba của cháu có bảo con gọi người phụ nữ không quen là mẹ không?” Hạ Thượng Thượng ngẩng đầu: Đó là gì? Sao pin không tháo xuống được, khó quá, Hạ Thượng Thượng cúi đầu phấn đấu tháo pin
“Có hay không?” Hạ Tiểu Ngư lắc0vai cô bé, nói chuyện đúng là quá tốn sức
Thượng Thượng buồn bực tháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591522/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.