*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
chưa bao giờ ngờ tới, bọn họ có thể kéo cô ta vào tình thế khó khăn này, có phải họ thấy cô ta cái gì cũng không biết nên đối xử thế nào cũng không sao, sao họ có thể làm vậy?
Sổ hội nghị dường như bị móng tay cô ta bấm quá chặt nên tạo thành những lỗ thủng
Cô ta thấy trong lòng mình trống trải, bên trong chẳng có gì, chỉ có cái mà tự cho mình là đúng.
Nhưng..
người khác dựa vào cái gì mà đổi xử với cô ta như thế? Cô ta cũng là người bị hại, đâu phải cô ta muốn là được, cô ta đã phải giải thích rất nhiều lần, là do mấy người đó đẩy cô ta đến bước đường hôm nay, cô ta đã làm sai điều gì,3rõ ràng cô ta chẳng làm gì cả, tại sao lại trở thành trò cười trong mắt người khác, thậm chí cô ta đã từng từ chối nhưng mấy người đó cơ bản không buông tha cô ta...
Cô ta chỉ là một người bình thường, khó khăn lắm mới có thể đậu đại học, không phải món đồ chơi mà chuyền tay nhau..
Bọn họ có bồi thường tiền cho cô không?
Số tiền đó là họ khăng khăng nhét cho cô ta, dẫn cô ta đi ra ngoài
Một đứa thực tập sinh nhỏ bé không có tiền đồ như cô ta thì có thể làm gì? Cô ta thậm chí còn không thể từ chối số tiền đó nữa..
Giọng nói trầm thấp bỗng vang lên cắt đứt dòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591509/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.