*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thượng Thượng, con ném cho dì một hộp, dì còn nhỏ, con nhường dì, dạo này còn có ngoan không?”
Thượng Thượng sụt sịt mũi: Không thèm chấp với dì, cầm điện thoại đi nói chuyện với mẹ.
Hạ Diệu Diệu tuần này không về, cô xin cho em gái vào nghỉ ngay, để nó ở nhà “dưỡng thương”
Hạ Tiểu Ngư rất biết ơn chị, mặc một chiếc áo khoác rất dày, ôm đống đồ ăn vặt cháu gái cho, dẫn cháu gái đi chơi trên con đường gió lạnh, cô đi đằng trước, từng bước từng bước đếm những viên gạch trên đường: “Khoai tây chiên của con thật ngon.” Hạ Thượng Thượng quàng một chiếc khăn nhỏ màu hồng đi theo sau, củi đầu bắt chước gì mình đếm gạch: “Tất nhiên rồi,2vì cái cổ cho con khoai tây chiên rất xinh.” “Có xinh bằng gì không?!” Hai người họ không có mục đích gì, chỉ muốn giết thời gian ngoài đường, bọn trẻ con không ở nhà mãi được, Thượng Thượng nghe vậy ngẩng đầu lên, trợn ngược mắt sau lưng dì mình, rồi lại cúi đầu xuống chăm chú đếm những ô vuông: “Xinh hơn dì nhiều.” Ông ngoại đang sửa xe đạp ngay bên kia đường, cô bé chẳng lo bị dì đánh
“Con hiểu gì chứ, cho con tấm vải rách con cũng thấy đẹp...” Hạ Tiểu Ngư đi từng bước, từng bước nhỏ, mái tóc dài mềm mại ngực, ánh nắng buổi ban trưa rọi trên người cô, sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591472/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.