*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chắn..
không..
đầu
Quan hệ của bọn họ hình như..
không tốt như vậy.” Mặc dù nói rất thản nhiên, nhưng thực ra Diệu Diệu có chút lo lắng anh phát hiện ra chuyện Thượng Thượng, cố giấu giếm cũng là không công bằng với anh.
Vì vậy trong lòng Hạ Diệu Diệu không hề muốn chạm mặt với anh.
“Chẳng may thì sao? Sẽ ngại lắm.” Còn cần cậu phải nói à? Hàn Tùng Song chết tiệt: “Nói trước..
Cậu đừng có mà nói lung tung, anh ta không biết gì cả, chúng tớ bây giờ chỉ là bạn cũ mà thôi
Hơn nữa, tớ cảm thấy bọn tớ đều sẽ có ý tránh mặt đối phương.”
Khổng Đồng Đồng nghĩ cũng thấy phải,2với tính cách của Hà An, ai dám đá anh, anh sẽ không thèm qua lại với người đó cả đời
Anh sẽ tìm một góc nào đó, cúi đầu nghịch điện thoại, chơi chán thì sẽ đi
Nếu như không may gặp phải Diệu Diệu, chắc chắn sẽ cười nhạo Diệu Diệu năm đó có phúc không hưởng lại muốn tự tìm khổ: “Hi vọng Thẩm Tuyết không miệng rộng làm lộ ra.”
Cô chỉ có thể nghĩ vậy thôi: “Nếu không thì tớ không đi nữa.” Hạ Diệu Diệu đột nhiên có chút chột dạ
“Đến cửa rồi, cậu còn định bỏ trốn à? Hơn nữa, nếu phải đi đường vòng thì cũng là anh ta phải đi, anh ta không sợ cậu mang việc Thượng Thượng ra9sỉ vả anh ta à, sau này anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591457/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.