*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Có phải con rất giỏi không!” Hạ Thượng Thượng cầm một hòn đá nhẵn nhụi, nâng niu đưa đến trước mặt mẹ mình: “Nó là một quả trứng thần kỳ, các bạn nhỏ khác xin con, con đều không cho bọn họ, ông ngoại nói nhất định nó sẽ sinh ra một chú rồng con, con sẽ để nó ở...” Hạ Diệu Diệu nhìn con gái mình từ đầu đến chân, đầu con bé buộc hai chỏm tóc kiểu sừng dê, dài bằng ngón tay út, mỗi chỏm tóc còn buộc một chiếc buộc tóc hình thỏ con dài hơn cả tóc. Bộ quần áo mặc trên người đã không còn nhìn rõ màu sắc vốn có, cổ tay áo vẫn còn vết bùn đất, hai đầu gối đã mài nhẵn lớp ngoài của quần bò, đôi dép nhỏ màu hồng dính đầy đất đen, Hạ Diệu Diệu cúi xuống sờ,2mũi dép còn có vết mài mòn, chứng minh con bé có thói quen xấu mài dép khi đi học.
“Mẹ ơi, rồng con sinh ra sẽ đặt tên là gì? Đại Chích! Nghe có hay không, nó có phải là em trai hay em gái của con không, nó có thể biến hình hồng? Chẳng may nó lớn lên rồi bay đi mất thì sao, còn nữa, con phải cho nó ăn cái gì, nó có...
Ánh mắt Hạ Diệu Diệu dừng lại trên đỉnh đầu con bé, rồi một lúc sau lại nhìn đi chỗ khác, tiếp tục nghe con gái mình nói. Ông Hạ nói vọng ra trong bếp: “Hết mì rồi, ăn bánh canh nhé.” “Vâng.” “... Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591451/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.