*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Hạ Diệu Diệu, em có thể đừng phá vỡ bầu không khí lãng mạn được không.” Nói rồi anh cũng buông cô ra, nắm lấy tay cô, mỉm cười bước tiếp về nhà.
Hạ Diệu Diệu nắm tay người yêu, nhìn khuôn mặt dịu dàng ấm áp của anh, từ từ dựa đầu vào cánh tay anh, khẽ khàng nói: “Cảm ơn anh.” Vì buổi tối vui vẻ ở nhà họ Cao hôm nay.
Cao Trạm Vân quay đầu lại nhìn cô cười, rồi tiếp tục nhìn mặt trời đang dần lặn xuống phía đằng xa. Dưới ánh chiều tà, trong khu chung cư, hai người nắm tay nhau bước đi chầm chậm.
Hơi ấm ngọt ngào mà đôi tình nhân trao nhau như lan tỏa khắp không gian.
Hạ Diệu Diệu ấn nút thang máy, trong không gian kín2bưng, chỉ còn hai người nhìn nhau cười vang: “Ngài Cao, nếu anh không thoát nổi em thì sao?”
“Thì... thì anh sẽ nuôi em cả đời.”
Đôi môi Hạ Diệu Diệu giãn ra, cô dựa gần thêm vào anh. Cả đời? Sao cô cảm thấy thể là vừa đủ. Nụ cười trên môi Diệu Diệu càng tươi tắn hơn.
Cánh cửa lớn của Tập đoàn Hòa Mộc mở ra, trên hành lang người qua người lại, những câu đối thoại trong phòng trà, âm thanh của những cỗ máy trong phòng gym hòa vào nhau, bắt đầu một ngày mới. Có người mặc vest thắt cà vạt chỉnh tề, có người áo sơ mi nhàu nhĩ, có người đi trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591448/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.