*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Phải, phải, chúng tớ chỉ lo cậu ể không lấy được chồng thôi.”
Trương Tấn Xảo nhìn hai người châm chọc nhau, không nhịn được mà cười, thần sắc dịu dàng như nước: “Nói ra thời gian trước đi làm thủ tục ở trường, chúng tớ gặp Hà An, không phải cậu tìm anh ta sao, đến trường hỏi xem.”
Người trước màn hình máy tính đột nhiên yên tĩnh một giây. Sau2giây lát, Hạ Diệu Diệu cười nhạt một tiếng, mở gói hạt hạnh nhân ra: “Không có hứng thú, lúc đó chắc thần kinh mới định cho anh ta một cơ hội quay lại với chị đây, bây giờ hết hứng thú rồi.”
Khổng Đồng Đồng dũa móng tay, một câu lật tẩy cô: “Thôi đi, cậu bắt anh ta đền phí tổn hao tinh thần cho cậu còn nói được.”
“Tri ngã giả, Đồng Đồng dã”, ngày tháng không có cậu tớ quả nhiên là không chịu được.” Sau đó cô khoa trương dang hai tay ra: “Honey, tớ nhớ cậu phải làm sao đây?”
(*) Cách nói theo Hán cổ, có nghĩa là chỉ có Khổng Đồng Đồng hiểu Hạ Diệu Diệu. “Về đây, tìm chúng tớ.” Khổng Đồng8Đồng nói xong còn không quên nháy mắt với người đầu máy tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591414/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.