*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hà An xoa xoa đầu cô: “Công việc chỉ có một khuôn mẫu, khuôn mẫu chỉ cần nhìn một lần là học được, còn lại đều là thực tiễn. Công ty vì giúp em nhanh nắm được công việc, bồi dưỡng, học tập, quan sát chắc chắn không ít, đó là một cơ hội tốt khó gặp. Chẳng nhẽ Diệu Diệu nhà chúng ta ngốc nghếch đến mức còn cần phải suốt ngày chạy2theo người ta học tập sao?” Quả thực không cần, Hạ Diệu Diệu nghĩ đến những kinh nghiệm đi làm thêm hồi hè những năm gần đây, cô cảm thấy Hà An nói cũng không sai. Có một vài việc quả thực không cần lãng phí thời gian, hơn nữa không phải mỗi công ty đều sẽ cho sinh viên thực tập cơ hội, còn cần phải nhanh chóng cất nhắc người mới. Nếu như thật sự như Hà An nói, vậy cô có thể giảm bớt mấy năm để phát triển sự nghiệp, làm giàu cho bản thân và gia đình rồi.
Hạ Diệu Diệu không nhịn được bỏ tư liệu của Mẫn Hàng xuống, nhìn tư liệu của Hồng Đại, tự mình chọn8đường riêng, rất có sức cám dỗ. Ba năm làm phó, năm năm thẳng lên thành chủ quản, chưa đầy ba mươi lăm tuổi tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591402/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.