*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hà An nghe xong bỏ đũa xuống, nghiêm túc2nhìn cô.
Khi thể của Hạ Diệu Diệu bất giác giảm đi vài phần: “Em không phải... có ý nói hành động của anh có gì không tốt... Em... cũng rất thích việc anh có nhiều tiền, thật đấy. Em cũng thích đồ anh chuẩn bị vì em.” Khoảng thời gian đó có rất vui, bạn trai nhà mình có tiền riêng thật là tốt, nhưng: “Lúc anh thay bất cứ món đồ nào ở đây hoặc có gì thay đổi có thể nói với em một câu được không? Nói một câu để em có thể chuẩn bị tâm lý, chứ không phải đột nhiên em cảm thấy xung quanh trở nên xa lạ... anh nói đúng không?”
Hà An nghe vậy, trong lòng bất giác thở phào một hơi nhưng ngoài mặt lại chẳng thể8hiện gì:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591400/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.