*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khổng Đồng Đồng ngây người, vừa mới xong tổ bóng chuyền nha, bây giờ tay vẫn còn đau đây này, chạy một nghìn mét gì chứ. Nhưng có thể làm gì được chứ, ai bảo cô ấy muốn lấy điểm học phần. Không Đồng Đồng không tình nguyện đứng lên: “Tớ đi đây, tố các cậu số quá tốt, không cần chạy một nghìn mét.”
Hạ Diệu Diệu ngồi ở trên bậc thềm cô vừa dọn sạch tuyết,2lười biếng nói: “Vừa chạy xong.”
“Đứng thứ mấy từ dưới lên?”
“Cút sang một bên đi.”
Một lúc sau, Hạ Diệu Diệu nhìn Khổng Đồng Đồng mặc quần áo mùa đông rất dày, nửa sống nửa chết đứng ở vạch xuất phát, miễn cưỡng khởi động tay chân đã bị đông lạnh đến cứng đờ.
“Cổ lên.”
Khổng Đồng Đồng trừng mắt một cái. Vương Niệm Tự mặc áo khoác lông hình lá sen màu xanh dương, phía dưới mặc quần bò bó sát màu đen, đi một đôi bốt lông. Cô ta hình như vừa chạy xong, khuôn mặt xinh đẹp hấp dẫn rất nhiều ánh mắt giả vờ lướt qua của nam sinh, đáng tiếc cô ta hình như chẳng cảm nhận được, cô ta đi thẳng về phía duy nhất còn chỗ8trống bên cạnh Hạ Diệu Diệu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591398/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.