*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Tiểu Ngư bị mẹ nói đến phiền, giật sợi dây chuyền xuống đưa cho bà: “Con không cần nữa, mẹ cầm lấy, mấy nghìn tệ đó, đừng làm mất.” “Mẹ biết rồi, đi đi, bảo anh con dọn dẹp xong bên ngoài thì vào đây châm cho mẹ cây đàn hương.” “Con biết rồi.” Hạ Tiểu Ngư đi ra, cảm thấy chị gái cô trúng tà rồi, chắc chắn là trúng tà rồi.
Ngón tay thon dài của Hạ Tiểu Ngư cuốn cuộn dây len trên chiếc khăn quàng cổ, dáng2người nhỏ nhắn xinh đẹp đứng nghiêng ngả không chút hình tượng ở cửa nhà bếp, chín phần xinh đẹp cũng bị hoàn cảnh xung quanh che lấp đi ba phần nhưng lại thêm một phần sành sỏi lõi đời.
Cô nhìn anh hai vừa về đã bắt đầu dọn dẹp vệ sinh, sắc mặt thay đổi: “Anh, anh nói xem có phải chị mình điên rồi không, sao dám đưa bạn trai về nhà chứ?”
Nhìn nhà bọn họ xem, ba thế này, mẹ thế kia, lại còn có thêm hai đứa em. Xem nhà ai bây giờ còn có hai đứa em, nhà người ta đều là con một; thêm nữa, cách bày biện của nhà họ vừa cũ rích vừa cổ hủ, chẳng nhẽ chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591387/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.