*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy cô gái phía sau cũng xuống xe, đều trầm mặc không nói, ngay cả cô gái ban đầu tinh nghịch vui vẻ nhất giờ cũng không dám có hành động gì quá đà. Hà An không muốn nói gì thêm, nói nhiều cũng vô ích, tiến lại gần cổng quẹt thẻ. Cánh cổng đá nặng nề chầm chậm mở ra. Lý Hưng Hoa ghé lại sát tại Vương Phong Long nói nhỏ: “Tôi có dự cảm chẳng lành...” Dự con mẹ nó cảm gì tốt được!
Cánh cổng chầm chậm mở ra, con đường núi rộng rãi hơn, rậm rạp nguyên thuỷ hơn xuất hiện trước mặt mọi người, dẫn thẳng vào2trong, không thấy điểm tận cùng, cũng không giống tưởng tượng có một đội người mặc áo đen cúi người hô chào đại ca, cũng không có vô số những ống súng đen sì chĩa tới bắt họ giơ tay lên.
Nhưng trên con đường này có hai người đang quét đường dừng lại việc đang làm, cung kính cúi người về phía họ, không ngẩng đầu lên nữa. Họ cảm nhận được một sự kích thích ập tới! Một loại uy nghiêm và áp lực vô hình tới từ một đại gia tộc.
Phải có thành tựu như thế nào thì vô thanh mới hơn hữu thanh như vậy.
Khi cánh cổng được mở ra hoàn toàn, một đội xe chậm rãi tiến lại từ sâu trong khu rừng phía xa, rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591357/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.