*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Diệu Diệu nghe thấy vậy, hai tai lập tức đỏ bừng cúi đầu xuống, chân trái giậm dưới đất không nói gì. Có nhớ thì cũng không nghĩ vậy, ở cùng nhau sao, ngại chết đi được. Hạ Diệu Diệu trầm ngâm. Hà An để hành lý xuống, xoay người đi lại, giơ tay ra ôm lấy cô trước lồng ngực, cúi đầu, kề sát vào tai cô: “Anh yêu em...”
Hạ Diệu Diệu ngạc nhiên ngẩng đầu, ánh mắt lập2tức sáng lên sửng sốt nhìn anh. Hà An không thoải mái di chuyển tầm mắt đi, nhấc hành lý lên, kéo lấy tay cô: “Đi thôi.”
Hạ Diệu Diệu không biết mình bị lôi ra khỏi trường như thế nào, dường như cô đã gật đầu, đồng ý với chuyện mà cô vẫn chưa suy nghĩ xong, giây đầu tiên thì trong lòng kích động vì lời bày tỏ kia, giây tiếp theo thì lại bối rối thì cô đã làm trái lại với mục đích ban đầu của mình.
Sau khi đầu óc Hạ Diệu Diệu tỉnh táo lại thì vừa bước đi cùng Hà An vừa ra sức vùng vẫy: “An An, vừa mới khai giảng, không cần phải vội như vậy, qua một học kỳ rồi tính cũng được, ít8nhất phải xem nhà thế nào, so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591349/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.