*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đính đoong! Đính đoong!
“Thưa Hà thiếu gia, khách sạn chúng tôi đã đặc biệt chuẩn bị cho anh...”
Hà An lạnh mặt lại. “Không được sự cho phép của tôi thì đừng tùy tiện xuất hiện trước mặt tôi, cho dù các người có chuyện gì đi nữa.” Hà An đóng cửa lại đứng về vị trí cũ, giọng nói bình tĩnh: Anh xin nghỉ giúp em rồi.” Xin nghỉ?! Hạ Diệu Diệu đặt bàn chải xuống, nhìn gương mơ hồ hét lên: “Đây là chuyện xin nghỉ hay sao, rõ ràng là em đã đặt đồng hồ báo thức lúc tám giờ, tám giờ đấy! Tại sao báo thức không kêu!” Hơn nữa anh dậy từ trước rồi, còn đọc mấy quyển sách, sao không có thời gian gọi cô dậy chứ!
Hạ Diệu2Diệu mạnh tay làm đổ kêu loảng xoảng trong nhà vệ sinh, tâm trạng cực kỳ bực dọc, cả một buổi sáng không làm được gì, lãng phí thời gian. Đương nhiên là cô cũng có trách nhiệm, nhưng không thể nói là Hà An không có lôi!
Giọng nói Hà An bình tĩnh: “Đồng hồ báo thức kêu rồi mà em không dậy.” Nói như vậy tức là anh còn nghe thấy đồng hồ báo thức kêu rồi đúng không! Hạ Diệu Diệu mang nguyên gương mặt đầy bọt xà phòng ra: “Đó là lý do à? Em không dậy thì anh không biết gọi em à?”
“...” Tại sao phải gọi?
Hạ Diệu Diệu thấy thái độ đó của anh là rất tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dam-cuoi-hao-mon/591341/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.